Viết sau luống cày

Thứ tư, ngày 17-05-2023, 09:18| 1.020 lượt xem

Ngô Bá Hòa

 

Cha cày ải trên đám nương cằn cỗi

luống cày cong queo lách từng đá tai mèo

đất bạc màu lẫn trong đá sỏi

mồ hôi cha ướt đẫm rong rêu

 

Bàn chân nứt nẻ

vệt máu khô loang như tấm địa đồ

cha vẽ cuộc đời mình bằng bao mùa nương rẫy

bức họa tô màu: khoai, sắn, lúa, ngô…

 

Từng thớ đất bật lên phơi mùi nắng gió

mục rữa cho vụ mùa

cha phơi tuổi mình trong lam lũ

nhận về cằn cỗi già nua

 

Con rời núi bon chen cùng phố thị

nhớ bóng cha đi cày

dáng cong cong trong chiều đông đầy gió

bàn chân khô, chai sạn đôi tay

 

Nhận túi quà cha gửi

vị quê hương dâng khóe mắt con cay!

Tin tức khác

Văn xuôi

Anh thương binh hai màu áo

24-04-2024| 112 lượt xem

Con đò xưa nhỏ bé

24-04-2024| 109 lượt xem

Chuyện tình của tôi

24-04-2024| 103 lượt xem

Chuyện ở một thời

24-04-2024| 154 lượt xem

Quả tôi chưa thấy bao giờ

24-04-2024| 106 lượt xem

Văn học nước ngoài

Guillaume Apollinaire

11-04-2024| 223 lượt xem

Đồ tể

20-11-2023| 512 lượt xem