Thơ ca cần sự chỉ dẫn đúng cách

Thứ năm, ngày 29-02-2024, 09:43| 377 lượt xem

Hương Thu (dịch từ thivien.net)

 

Bắc Đảo sinh năm 1949 tại Bắc Kinh, tên thật là Triệu Chấn Khai. Ông còn có bút danh: Thạch Mặc…, là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của trường phái thơ “Mông lung”.

Khi được hỏi về bài thơ của mình mà ông thích nhất, Bắc Đảo chia sẻ: "Với một nhà thơ, thật khó để họ chọn ra bài thơ họ yêu mến nhất trong số các sáng tác của mình. Tôi luôn tin rằng, bài thơ hay nhất của tôi là bài thơ sắp viết. Nhà thơ luôn phải thách thức mình như vậy”.

Ông cho rằng thơ Trung Quốc hiện không hay. "Thơ ca cần sự chỉ dẫn đúng cách” - ông viết: “Một nhà phê bình giỏi có thể làm người dẫn đường để hình thành nên một đội ngũ độc giả tinh tường, có khả năng thẩm định đúng đắn các giá trị thơ ca”.

 

Một ngày

 

Giấu kín bí mật của ngày trong ngăn bàn

tôi

để lại ghi chú bên lề cuốn sách vừa đọc

bỏ thư vào thùng, đứng tần ngần giây lát

cơn gió lượng giá người bộ hành ngoài kia

                             chẳng chút kiêng dè

 

Tôi

dán mắt vào cửa kiếng tiệm buôn

                   treo chùm đèn nê-ông lấp lánh

nhét đồng xu vào hộp điện thoại trên tường

xin lão già đang ngồi câu dưới cầu điếu thuốc

khi từ sông xa vang vọng tiếng còi tàu

qua màn khói tự ngắm khuôn mặt mình

chỉnh áo quần u ám trước tấm gương

                                      ngoài rạp hát

 

Tôi

khi màn hạ làm ngập tràn tiếng ồn của biển sao

lần giở trước đèn tấm ảnh mờ cùng bức thư xưa.

 

 

Không đề

 

Vẫn luôn là như thế

ngọn lửa kia là trung tâm

                   của mùa đông

khi rừng bốc cháy

chỉ có những tảng đá

          không muốn đến gần hơn

tiếp tục gầm lên tiếng hú giận dữ

chiếc chuông treo trên gạc hươu

                             đã ngừng reo

cuộc sống là một cơ hội

chỉ một và chỉ một duy nhất

bất kì ai quán thời gian

sẽ đột ngột nhận ra

mình đang già.

 

 

Bờ

 

Đi cùng ngày nay ngày qua

bờ nâng cao cao một cây sậy

hướng đăm đăm bốn bề

 

Là bờ

canh chừng từng con sóng

cùng bọt nước và ngôi sao say đắm

 

Khi mặt trăng lặng lẽ khóc thầm

gợi lên khúc hò chèo thuyền cổ

nghe quá đỗi buồn

 

Tôi là bờ

là bến câu

giang rộng cánh tay, tôi đợi

đám thuyền con của trẻ em nghèo khó

chở đến từng ngọn đèn.

Tin tức khác

Văn xuôi

Chuyện ở một thời

24-04-2024| 10 lượt xem

Về lại Lũng Hoa

11-04-2024| 47 lượt xem

Quà tết

11-04-2024| 35 lượt xem

Hạt mùa sau

11-04-2024| 95 lượt xem

Người lính đặc công năm xưa

11-04-2024| 47 lượt xem

Thơ

Tân Trào nhớ Bác

24-04-2024| 8 lượt xem

Chuồn chuồn đi gánh cơn mưa

22-04-2024| 35 lượt xem

Bài học của búp bê

22-04-2024| 23 lượt xem

Tiệc rừng

22-04-2024| 26 lượt xem

Trước mộ Nguyễn Tuân

22-04-2024| 25 lượt xem