Dương Văn Thắng
Đông tràn nhớ chợ quê xưa
Ta về thấp thoáng vệt mưa áo đời
Kìa như bóng mẹ ta ngồi
Bán vài mớ cá giữa trời lâm râm
Bao chen chúc một lặng thầm
Tối xâm xẩm những thanh âm nhẹ nhàng
Thưa người gió bấc thổi ngang
Lối trơn bùn nhão quán hàng lô nhô
Mớ này bán vội đổ xô
Chẳng cân nữa giữa canh giờ trôi lâu
Mưa bay loang giọt mắt rầu
Run run đếm ngón co nhàu thời gian
Chợ quê một thuở cơ hàn
Đói no nhúm gạo chờ sang ngày mùa
Ta tìm thấy một ta xưa
Đứng chờ mẹ dưới rét mưa gió gầy.
18-12-2023
18-12-2023
18-12-2023
18-12-2023