Nguyễn Quốc Trí
Khi ánh bình minh chạm nhẹ vào em
Là trong anh một ngày bừng sáng
Khi anh thấy trăng vàng huyền diệu
Là trong mơ em đã chạm bóng đêm.
Em chạm đủ bốn mùa
Anh hiển hiện mai lan cúc trúc
Và xuân hạ thu đông quấn quít cuộc tình.
Có trái tim nào lướt qua em
Làm tim anh ứa máu.
Có bàn tay nào đã chạm vào em
Mà ngực anh đau nhói.
Nếu một cuộc chiến khổng lồ
Nhăm nhăm chạm tới em
Thì một dân tộc hùng cường
Bên anh luôn hiện hữu.
Anh chỉ ước, em ơi
Trời xanh hòa bình luôn chạm vào em
Cho đàn bồ câu từ anh bay tới.
Trên nền cảm ứng ta đâu biết
Vĩnh cửu nào kia sẽ chạm vào em
Để biến anh thành hư vô muôn thuở.
29/4/2023
20-06-2023
20-06-2023
20-06-2023
20-06-2023