Hoàng Thụy Anh
khoảnh khắc bạn nhận ra niềm bí ẩn cuộc đời
như niềm bí ẩn bài thơ
tiếng người đã tan dần
chỉ giấc mơ ở lại
dấu vết bàn tay
cháy lên câu chuyện về loài hoa nguyệt thực
những con chữ sinh ra để nói lời từ biệt
rồi vội vã lụi tàn trên trang giấy
một nỗi xác tín
bầu trời vượt qua bùi ngùi khi thiếu vắng mây
ngọn núi tự ăn tưởng tượng chính mình khi mùa thu ướp đầy lồng ngực
không ai sáng tạo khoảnh khắc cuối cùng
cuối cùng của vết thương
là rực rỡ cô đơn
cuộc đời không có nơi để trở về
và sáng nay
tôi đang học cách ăn tinh khôi.
17-08-2023
17-08-2023
17-08-2023
17-08-2023