Cao Xuân Thái
Sông Lô ơi người đến rồi đi
Tôi ở lại với bên bồi, bên lở
Phía bờ tây vươn cao tầm thành phố
Bên bờ đông cây tí tách vươn chồi
Tôi lặng nhìn dòng nước về xuôi
Qua bao thác ghềnh, băng qua vạn dặm
Khi về đây đục trong, lắng đọng
Bồi lên đất đai ân nghĩa quê mình
Tôi nâng trên tay sóng sánh mát lành
Gặp gương mặt mình một thời thơ bé
Bóng cầu in vững vàng cùng thế kỷ
Làng chài êm đềm vành vạnh trăng lên
Sông ru bãi bờ ngô lúa xanh non
Những Bình Ca, Khe Lau… đi vào sử sách
Bãi Mái, làng Tằm, Pha Lô, ghềnh Quýt
Rực rỡ làng hoa còn ngóng đợi người
Dòng sông chảy qua ký ức đời tôi
Bè mảng, củ nâu, nứa giang, tre gỗ
Mở đất lập làng không quên ngày gian khó
Có bao lớp người bên dòng nước lớn lên…
20/9/2023