Nguyễn Đăng Độ
Gió đã thổi nghiêng bầu trời Đông Bắc
Tuyên Quang ơi trắng lối sương mù
Những năm tháng đầu đời thời quân ngũ
Gót chân trần mờ bụi xứ Na Hang
Những Pắc Tạ, Thác Mơ đèo dọc đèo ngang
Vẫn còn đó nổi chìm đêm dài không ngủ
Một chút lạnh mưa rơi một tiếng chim sương phủ
Cũng làm chiều chùng xuống cuối trời xa
Thời trai trẻ dầm thân nơi rừng già vách đá
Mỗi bóng cây, ngọn cỏ, đất đai
Một làn điệu Páo dung một ánh nhìn ngần ngại
Mãi nặng sâu câu hát Then tình
Tuyên Quang ơi từ khó nhọc hồi sinh
Vẫn còn đó bóng hình đồng đội
Những người lính ra đi không ngày trở lại
Thân xác dựng thành đá núi Tuyên Quang…
17-08-2023
17-08-2023
17-08-2023
17-08-2023