Lê Gia Hoài
Thu về lại nhớ người xưa
Biết rằng trời đã heo may
Hương thu giăng kín trên cây sữa già
Nắng hanh nhẹ loãng hiên nhà
Bao nhiêu giông bão cũng qua lâu rồi
Mà sao chốn cũ ta ngồi
Bóng hình em vẫn xa xôi nghìn trùng
Mùa đi theo gió lạnh lùng
Cô đơn đầy ắp tận cùng tim anh
Ước gì trở lại ngày xanh
Thủa em áo trắng mỏng manh bên đời
Tóc mây ngược gió rong chơi
Rối lòng anh với khoảng trời nhớ thương
Bài thơ mực tím còn vương
Dấu chân hạ cũ trên đường em qua
Lòng anh bao nỗi thiết tha
Lời không dám ngỏ sợ hoa cúc tàn
Em như câu hát mùa sang
Trong veo hạt nắng dịu dàng phố xưa
Một ngày hương cốm xa đưa
Thiệp hồng ướt lạnh cơn mưa cuối chiều
Em về nơi ấy hoang liêu
Bỏ tôi với biết bao điều thầm mong
Thu về mang nắng ra hong
Mặc mưa giăng kín nỗi lòng… nhớ em.