Lê Quỳnh Nga
Với quê hương suốt đời ta luôn nhớ
Một Tuyên Quang thân thiết đến nao lòng
Dòng Lô chảy bãi bồi thêm màu mỡ
Bóng núi Dùm soi bóng nước xanh trong
Nét thời gian in dấu xưa thành cổ
Lũy đá ong vững chắc những chiến hào
Ta cúi mặt trước trang nghiêm núi Cố
Sắc phong trần thấm đượm nét thanh cao
Đêm cữ Thu dắt trăng ùa xuống phố
Ta lạc vào chuyện cổ tích thần tiên
Lòng rạng rỡ an nhiên ngày xưa cũ
Bao hân hoan trút bỏ nỗi muộn phiền
Những góc phố hoa thơm bay ngào ngạt
Phố rộng dài trong sắc áo tươi xinh
Cầu Tình Húc nối đôi bờ khao khát
Ta bước đi để tìm lại cả bóng mình
Yêu Tuyên Quang lặng thầm trong se sắt
Gương mặt nào cũng thấy nỗi thân thương
Suốt một đời nỗi lòng luôn kịp nhắc
Ta yêu thêm ngay cả những con đường.