Tạ Bá Hương
Cận kề tết bộn bề bao nhiêu việc
Giọt bấc tràn đổ buốt nỗi căm căm
đào bung nụ sau mùa đông đẫy giấc
vạt đất nâu câm lặng chỗ cha nằm
cận kề tết con về trong bé bỏng
qua đồng làng gốc rạ đứng khô chân
những đợt gió rít từng cơn gắt gỏng
cỏ đan xanh phủ kín góc mộ phần
thắp nỗi vắng cắm vào chiều cận tết
con thấy con vô dụng ở đời này
chẳng lo nổi khi cha đang còn sống
cả khi cha nằm xuống nơi đây
mẹ héo hắt mỗi chiều bên bếp lửa
bàn tay run mười ngón rạc rời
không khí tết đã về sau liếp cửa
mẹ đợi điều gì trong hiu quạnh mẹ ơi
bà có tuổi lâu nay ngồi một chỗ
khớp đau nhừ từ cái dạo đầu đông
càng cận tết càng quên quên nhớ nhớ;
“biết bố mày mấy nữa có về không”
cận kề tết hương rượu thơm men ủ
dâng chén xuân nhớ nguồn cội ông bà
cận kề tết cháu con về đông đủ
mâm cơm chiều còn thiếu mỗi mình cha.
29-02-2024
29-02-2024
29-02-2024
29-02-2024