Nguyễn Hữu Dực
Lâng lâng đánh thức mùa thương nhớ
Tiếng ngọt ngào lời em gọi đâu đây
Mùa én bay tung trời tìm bạn
Mãi trong ta bao mơ ước đong đầy
Cầu đã bắc người về bên ấy
Núi Dùm xanh, Thiền Viện em về
Câu trầu văn vắt ngang chiều ngọt lịm
Ai trộm nhìn ánh mắt si mê
Ai đã níu hồn ai xuân bắc cầu tinh ý
Ẩn hiện em trong mỗi giá đồng
Em đẹp quá mắt tôi nhìn không chớp
Câu “Người ơi! Người ở” lặn vào trong
Giã bạn rồi người có còn lên
Cho trầu thắm cau liêm phòng quện lại
Bến tương tư hoa cải vàng mê mải
Để chúng mình mãi ở bên nhau.