Đinh Hạ
Ngực lõm sâu, từng đường gân ứa thịt
Rỉ máu trinh nguyên ra lớp vỏ sần sùi
Khóc chưa cạn những nỗi buồn trống rỗng
Sự sống bắt đầu từ một tế bào phôi
Đêm ngờm ngợp hành trình tiếng vọng
Có con chim làm tổ thân cây già
Môi chiêm chiếp khúc ly tao phấp phỏng
Như tiếng kinh cầu đêm nguyệt thực khát khao
Tuổi được tính bằng đường vân khó nhọc
Rễ ăn sâu vào đất mẹ cỗi cằn
Những chiếc rễ nhọn và dài ngóng cổ chờ cơn áp thấp
Quang hợp vui buồn... chất diệp lục chảy về đâu?
Đứng một chỗ mà chịu nghìn giông bão
Cơ thể sần sùi, lá bục vỡ kiếp phù sinh
Vẫn ngồn ngộn tình yêu sau mỗi lần thay áo
Dẫu nghìn năm không một kẻ hiểu mình...
26-11-2024
26-11-2024
26-11-2024
26-11-2024