Thục Ngân
Cây lộc vừng trước cửa đã trút những chiếc lá cuối cùng
Như một cơn nén thở
Bật mầm đỏ hứa hẹn không bất ngờ
Chỉ ngạc nhiên năm nay mưa rất ít
Nhất là mưa phùn.
Em đã thêm một tuổi
Đã bật mầm rũ bỏ khờ dại xanh non
Anh đã thêm một tuổi
Thêm một mỏi mòn
Không hứa hẹn.
Năm nào xuân cũng về
Cây bàng đầu ngõ năm nào cũng lá
Cơn mưa phùn bỏ đi đâu
Để chồi non hóa đá.
Thì tự hai tay mình thắp lửa
Thảo thơm hương nếp dong xanh.