Tạ Bá Hương
Chiều không hẹn
ta ngược về sông đáy
phía thượng nguồn đủng đỉnh mây bay
mùa ngăn ngắt những triền đê dựng gió
trời trở mình xao xác bờ may
chiều không hẹn
ta thành thi sỹ
nghe thông reo đâu đỉnh ba vì
những xóm làng ngủ bên sông lặng lẽ
góc rừng nào heo hắt tiếng từ quy
chiều không hẹn
ta về trăn trở
nghe nôn nao sâu lắm điệu hò
mồ hôi thấm mặn vào xứ sở
ở nơi này cái nắng cũng thơm tho
chiều không hẹn
ta về mất ngủ
mắt em thăm thẳm biển hồ
tự huyễn hoặc lần theo câu hát
ta giờ ngược phía sông thơ