Tạ Bá Hương
mượt mà suối tóc em đen
mẹ sinh ra đã tự nhiên thế rồi
tóc em xao xuyến bao người
ngọn buông về phía mây trời ngẩn ngơ
tóc dày rối cả lược thơ
rối lòng nhau rối nẻo bờ hư không
tóc dài về giữa phố đông
để đò úp bến để sông trở mình
càng gần phố thị văn minh
lại thương hoa bưởi nép mình ngõ quê
ngàn đời ấm bụi trúc tre
cái lối thì giữ cái lề thì mang
tóc đen em nhuộm nâu vàng
con đường từ phố về làng bỗng xa
12-02-2024
05-02-2024