Đinh Công Thủy
Con cóc là cậu ông trời
Một hôm rảnh rỗi cóc ngồi chơi bi
Lăn về rồi lại lăn đi
Giật mình mấy cậu chim ri bay vù
Ngoài trời nắng cháy lưng bò
Bao nhiêu dảnh mạ đứng chờ mưa rơi
Mèo khoang mắng cóc: đồ lười!
Bấy giờ cóc mới chịu ngồi…nghiến răng