Đức Sơn
Mùa lưới chài ra khơi lộng biển
cha bẻ sóng và thuyền buông lưới
tầm ngư dõi luồng tôm cá
Đời cha vượt nông sâu neo tới hướng bình minh ló rạng
biển vẫn cứ quây quàng thấm mặn
mắt người xuyên đêm, thuyền vươn lối sáng
sức vóc đo cùng sải cánh hải âu
Lòng thuyền khẳm mạn chao chạm đi về
buồn vui con nước dập dềnh cát hong
đời người khảm khắc tình yêu biển
Một ngày góc biển con đến bên bờ
bóng cánh buồm chọt đậu
rười rượi bóng cha, cát trải trắng gió khơi xa
con thuyền nhớ thương đời cát mênh mông vắng...