Phép màu của cụ rùa

Thứ tư, ngày 22-02-2023, 09:01| 1.184 lượt xem

*** Truyện thiếu nhi của Nhi Huyền

 

Minh họa của Tân Hà

 

Hồ Gươm, nhìn từ xa, nắng vàng lung linh trải xuống Tháp Rùa cổ kính, cầu Thê húc cong cong... Mặt hồ gợn sóng lấp lánh ánh bạc.  Xung quanh hồ, hàng liễu thướt tha, những cây lộc vừng tươi tốt, bằng lăng, hoa phượng tỏa bóng chờn vờn trên mặt hồ.

Trong lòng hồ, một ngôi nhà cổ, mái ngói cong cong, trước cửa treo một tấm băng rôn đỏ với dòng chữ “Lễ mừng thọ cụ Rùa”. Xung quanh nhà ngổn ngang đồ vật, hoa lá… Cua, cá, ốc, ếch… bận rộn, đi lại tấp nập.

Một chú Tôm càng hai tay bưng một bình hoa thủy sinh lớn, tiến vào. Khi chú vừa định bước vào nhà thì bỗng “ụp”, xung quanh chú tối sầm lại. Một chiếc vỏ chuối từ trên lao thẳng xuống, úp chụp lên người chú. Tôm càng loạng quạng va phải cột nhà, chiếc bình văng ra, hoa đổ tung tóe… Tôm càng vừa va bên này, vấp bên kia, cố sức lôi chiếc vỏ chuối ra. Vừa lúc đó, vang lên tiếng cười :

- Cậu say rượu à… - Cá chép vàng xuất hiện, cất giọng lanh lảnh.

- Giúp… giúp tớ với! – Tôm hổn hển cầu cứu.

Cá chép vàng túm chặt vỏ chuối, gồng mình giật thật mạnh ra khiến cả Tôm và Cá đều bắn về phía sau. Tôm vội nâng chiếc bình lên, cắm lại bó hoa, miệng không ngớt làu bàu vẻ bực bội. Cá chép vàng thấy vậy, ngoác cái miệng ra cười khoái trá:

- Cậu xui thật đấy, hôm nay trúng vật thể lạ đến mấy lần rồi! Riêng tớ, từ sáng tới giờ, chưa từng…ối! - Cá chép vàng bỗng kêu lên một tiếng, hay tay ôm đầu, xỉu luôn. Từ đầu chú, văng ra một quả ổi xanh vẫn còn nguyên vết răng cắn. Tôm càng vội nhảy đến, nâng bạn dậy. Cá chép vàng mắt nảy đom đóm, loạng quạng ngồi dậy, cái trán sưng vù như quả ổi.

Từ xa bỗng xuất hiện một luồng nước bẩn, đục ngầu ùng ục lan tới. Cả Tôm và Cá đều trợn mắt nhìn. Giữa làn nước bẩn, đen xì, một chú Cua hai càng cắp hai chiếc chổi khua loạn xị ngậu. Tôm vội bịt mũi, kêu lên:

- Cậu làm gì vậy! Định làm cho chúng ta chết ngạt sao?

Cua nghe vậy dừng tay, bực bội nói:

- Cậu tưởng tớ muốn quét dọn đám bùn này ư? Nếu không vì cụ Rùa tuổi cao sức yếu, nhỡ lại bị trượt chân như năm ngoái thì… - Vừa nói, Cua vừa tung chổi lên, lao phập cán xuống dưới lớp bùn, ngập lút.

Cá chép vàng gật đầu vẻ thông cảm:

- Bùn bẩn thế này, đến bốn chân vững chãi như cụ Rùa còn bị trượt nữa là…  Hắt xì! – Cá chép bật nẩy người lên - Đúng là cậu vất vả thật!

- May mà cậu ấy có tám chân đấy, không thì cứ gọi là trơn như trượt pa-tanh – Tiếng ai đó bất ngờ cất lên khiến cả nhóm ngơ ngác. Một bóng đen lù lù tiến tới. Thì ra là Ốc nhồi. Cua mỉm cười, giơ càng gõ lốc cốc vào vỏ ốc, hỏi:

- Sao cậu chịu được cái cảnh sùm sụp thế này nhỉ?

Ốc khẽ hé chiếc vỏ ra, thì thào:

- Tớ sợ bị trúng thương lắm! Thế này cho an toàn!

Cả Tôm, Cua, Cá nghe vậy, lắc đầu cười ngao ngán.

*

Ngôi nhà đã được trang trí lộng lẫy bằng những chùm hoa, lá thủy sinh rất đẹp. Cụ Rùa chậm rãi đi tới, vừa đi cụ vừa gục gặc đầu, ho húng hắng. Tôm, Cua, Cá thấy vậy chạy ùa ra. Cụ Rùa ngắm nhìn ngôi nhà, trìu mến nói:

- Các cháu trang hoàng đẹp quá!

- Ngày mai mừng thọ cụ tròn 700 tuổi, chúng cháu phải tổ chức buổi lễ thật linh đình, thật…  - Cá chép vàng đang ngắc ngứ tìm từ nói tiếp thì Ốc nhồi bất ngờ hé cái vỏ ra thì thầm:

- Thật hoành tráng ạ!

Cụ Rùa nghe vậy, lắc đầu cười, nói:

- Ta ngần ấy tuổi rồi, không cần phải tổ chức mừng thọ linh đình làm gì. Chỉ mong cùng các cháu sống vui vẻ, mạnh khỏe, không làm các cháu phải lo lắng là được rồi!

 Cụ Rùa vừa nói vừa ngước nhìn bóng của Tháp Rùa lung linh trên mặt nước. Các con vật ngước nhìn theo… Bỗng nhiên vang lên tiếng rào rào. Cát sỏi, gạch đá, rác rưởi ào ào đổ xuống. Bóng Tháp Rùa trên mặt hồ vỡ vụn… Cá chép vang la lên oai oái, vội lao đến cùng các bạn dìu cụ Rùa vào nhà. Vừa vào tới nhà, cả mái ngói chợt rung lên, một chiếc gốc cây phi thẳng xuống khiến mái nhà thủng một lỗ to, ngói rơi lả tả. Cả nhóm vội dìu cụ Rùa sang tránh sang chỗ khác. Nhìn cảnh đổ nát tung tóe xung quanh,cụ Rùa than thở:

- Thật chẳng khác gì thời bom đạn thời chiến.

Cua chợt nhìn thấy trên lưng cụ Rùa có vết thương, lo lắng kêu lên:

- Cụ Rùa bị thương rồi!

- Không đâu! Hôm trước lúc đang đi dạo, ta không may mắc phải chiếc lưỡi câu chùm… - Cụ Rùa buồn bã nói.

- Thật là quá quắt! – Tất cả giật nảy mình cùng hướng về một lon đồ hộp, nơi có tiếng nói phát ra. Lon đồ hộp bị hất ra để lộ chiếc vỏ ốc.  Ốc nhồi hất mạnh chiếc vỏ ốc ra để lộ nét mặt đầy căm phẫn.

Cụ Rùa thở dài:

- Đúng là trải qua mấy trăm năm chiến tranh, loạn lạc, chưa bao giờ ta thấy cuộc sống của loài thủy tộc chúng ta lại bị đe dọa như bây giờ. Nếu môi trường sống cứ thế này, chúng ta khó mà tồn tại được…

Cụ Rùa vừa dứt lời thì phía ngoài vang lên tiếng kêu thất thanh:

- Cứu … cứu tôi với!

Từ xa, một chú cá khắp mình quấn kín ni-lông cuống cuồng vùng vẫy, lảo đảo bơi vào. Cua thấy vậy vội giơ càng, ngoắc lấy chú cá, xé toạc chiếc túi ni-lông ra. Một chú Cá chép lao vụt ra, mừng rỡ kêu lên:

- Cảm ơn cậu! – Chợt nhìn thấy cụ Rùa, chú nhảy dựng lên: - Trời ơi, cụ Rùa! A… Mình được phóng sinh vào Hồ Gươm  lịch sử! Ôi, sướng quá!

Vừa nói, chú vừa lao đến trước mặt cụ Rùa:

- Cháu chào cụ! Cháu là Cá chép sông Hồng vừa được phóng sinh… - Cá chép sông Hồng đang hớn hở nói chợt ôm đầu, lảo đảo kêu lên: - Ôi! Chóng mặt… Khó thở quá!

Tôm càng vớ vội một tàu lá, quạt lấy quạt để, lo lắng nói:

- Chắc cậu ấy không chịu nổi môi trường ô nhiễm!

Cá chép sông Hồng tỉnh lại, thều thào nói:

- Ôi! Mình đã tưởng được phóng sinh rồi…

Cụ Rùa nhìn cảnh tượng hoang tàn trước mặt, lắc đầu thở dài:

- Ngày xưa, nước trong hồ này quanh năm trong xanh nên được gọi là hồ Lục Thủy. Chỉ vì con người không có y thức giữ gìn, bảo vệ môi  trường mà ta phải chịu cảnh này…

- Thì ra là do con người… - Các con vật cùng đồng thanh nói vẻ bất bình.

- Đúng! Là do họ! Lại đây, ta sẽ cho các cháu thấy!

Các con vật lần lượt theo cụ Rùa tiến sâu vào trong nhà.

*

Trong nhà. Một chiếc gương bằng đồng được viền bằng những hoa văn cổ đặt ở chính giữa. Các con vật tròn xoe mắt ngắm chiếc gương. Cụ Rùa chỉ tay vào tấm gương. Lập tức, tấm gương bừng sáng.

Những hình ảnh trên gương mờ mờ hiện lên, mỗi lúc một rõ hơn:

 Cảnh con đường vòng quanh Hồ Gươm xe cộ đi lại như mắc cửi, khói bụi mịt mù, những người đi xe máy ai nấy đều đeo khẩu trang, bịt kín mặt. Mặt Hồ Gươm nước vẩn đục. Từng đám rác dạt vào bờ, rác lẩn quẩn quanh những bộ rễ cây đổ sộ, rác lập lờ trong làn nước nhờ nhờ.

Có tiếng bước chân lịch bịch. Một bà trung niên béo mập, mặc bộ đồ thể thao đi bộ quanh hồ, tay bà cầm chai nước khoáng vung vẩy theo nhịp bước.  Bất chợt, bà dừng lại, dốc chai nước uống hết. Đi ngang qua thùng rác trên bờ hồ, bà quẳng vèo vào miệng thùng rồi lại lịch bịch bước đi không thèm ngoái cổ nhìn. Chiếc chai nhựa va vào thùng rác, bật ra rồi bay vèo xuống hồ, nổi lềnh bềnh cùng vô số vỏ hộp, túi nilông, que kem, vỏ kẹo.

Gần cầu Thê húc. Một người đàn ông dáng vẻ là họa sĩ ngồi vẽ tranh, miệng không ngừng hút thuốc. Khi điếu thuốc tàn, họa sĩ thản nhiên cầm mẩu thuốc lá quăng vèo xuống hồ. Một làn gió ùa đến cuốn theo hàng tá những túi nilông, vỏ túi  bim bim cùng đám tranh vừa phác thảo bay lả tả trên mặt hồ.

Trên một thân cây ngả sát mặt hồ. Hai cậu bé đang nhồm nhoàm ăn hoa quả. Vừa ăn, các cậu vừa ném hạt xuống hồ lõm bõm. Ăn chán, các cậu vốc từng nắm quả, ném nhau khiến quả xanh, quả chín nổi đầy mặt hồ. Hai cậu bé thoăn thoắt chuyền cành, nhảy xuống đất. Cả hai nhặt một nắm sỏi, thi nhau ném thia lia trên mặt nước vẻ khoái trá… Lát sau, hai cậu lôi ra một chiếc cần câu. Một cậu giơ chiếc móc chùm lên, mỉm cười khoái trá rồi tung thẳng xuống hồ.

Vừa nhìn thấy chiếc móc câu lao thẳng trên mặt gương, các con vật đều ồ lên đầy vẻ tức giận:

- Đúng nó rồi! Chính nó làm cụ Rùa bị thương đấy!

- Không thể để họ hủy hoại chúng ta được! Phải ngăn họ lại! – Các con vật nhìn nhau lo lắng.

Vừa lúc đó, Cá chép sông Hồng kêu lên:

- Đúng rồi! Cụ Rùa có thanh gươm báu mà. Xin cụ hãy trừng phạt bọn họ.

Cụ Rùa lắc đầu nói:

- Thanh gươm báu là để bảo vệ hòa bình cho đất nước. Ta không thể tùy tiện sử dụng chúng vào những việc khác được.

- Vậy chúng ta bó tay chờ chết sao? – Cá chép vàng kêu lên thất vọng.

Nhìn vẻ ủ rũ của các con vật xung quanh, cụ Rùa mỉm cười nói:

- Chúng ta không không chờ chết! Chúng ta sẽ thức tỉnh họ…

Dứt lời, cụ chỉ tay. Tấm rèm phía sau chiếc gương từ từ kéo ra. Các con vật cùng tròn mắt khi nhìn thanh gươm báu lấp lánh. Luồng ánh sáng rực rỡ của thanh gươm xuyên qua làn nước, tỏa lên không trung.

Cùng lúc đó, trong chiếc gương đồng hiện lên cảnh trên bờ: Người phụ nữ đi tập thể dục, người họa sĩ, hai cậu bé… cùng ngước nhìn luồng ánh sáng rực rỡ tỏa sáng trên mặt hồ. Liền sau đó, họ bị hút về phía luồng ánh sáng, bay lên trên không rồi rơi tùm xuống hồ.

*

Trong lòng hồ. Cả nhóm người bị quẳng xuống đáy hồ, lóp ngóp trong đám bùn hôi hám, đen xì. Vang lên tiếng kêu than:

- Ôi! Mùi gì mà khủng khiếp quá!

- Sao chỗ nào cũng toàn rác rười thế này…

Cả đám người ra sức bơi, lội bì bõm nhưng bao nhiêu rác rưởi  tên bờ lại rào ròa đổ xuống. Rác bám chặt lấy họ, cuốn khắp chân đến cổ…  Họ vừa hắt  xì hơi, vừa kêu:

- Tôi nghẹt thở vì mùi hôi rồi…

Vừa lúc đó, vang lên những tiếng lõm bõm. Lập tức, hai cậu bé nhảy dựng dựng lên:

- Ai ném vào đầu tôi thế!

Một lưỡi câu chùm lao vèo đến, mắc vào người vào người này, xâu vào người kia giật liên hồi… Họ quờ quạng, túm chặt lấy nhau tìm cách thoát thân. Nhưng họ càng vùng vẫy thì càng bị lún sâu hơn nữa xuống đám bùn.

- Cứu với! Cứu chúng tôi với… - Cả đám người kêu oai oái, ầm ĩ cả lòng hồ.

*

Bên chiếc gương. Cụ Rùa và các con vật chứng kiến cảnh tượng trên. Ốc nhồi sung sướng ra mặt, nói:

- Đáng đời! Cho họ biết thế nào là nỗi khổ vì môi trường bị ô nhiễm.

Tôm càng nhăn mặt vẻ suy nghĩ:

- Họ có hiểu đó là hậu quả của sự thiếu y thức hàng ngày của chính mình không nhỉ?

Cụ Rùa nói giọng chắc nịch:

- Các cháu cứ chờ xem. Họ sẽ thức tỉnh bởi giữ gìn môi trường chung chính là cách bảo vệ cuộc sống của  bản thân họ và những xung quanh. – Ngừng một lát, cụ Rùa tiếp: - Còn bây giờ, chúng ta hãy tha cho họ.

Ngay lập tức, một luồng ánh sáng vụt đến, cuốn bốn người lên khỏi đám bùn đen. Các con vật cùng nhìn vào gương, dõi theo bốn người đang từ từ bay vào bờ.

*

Sáng. Mặt trời tỏa ánh sáng lấp lánh xuống Hồ Gươm. Con phố chạy quanh Hồ Gươm treo cờ, kết hoa rực rỡ. Người họa sĩ hăng hái treo những tấm panô, áp phích, những bức tranh lớn cổ động cho việc bảo vệ môi trường. Người phụ nữ mặc bộ đồ thể thao tay cầm cờ bước đi trong hàng vận động viên đi bộ để ủng hộ cho việc bảo vệ môi trường. Vang lên tiếng nhạc, tiếng trống ếch rộn ràng. Hai cậu bé cùng mọi người thu gom rác thải bỏ vào thùng rác. Các cậu ngồi trên thuyền nhỏ, tay cầm sào vớt từng đám rác nhỏ bỏ vào thùng rác trên thuyền. Những đám rác trên mặt hồ thưa dần,  mặt hồ trở nên sạch sẽ, màu xanh lục dần dần trở lại.

Cùng lúc, trên mặt hồ Cá chép vang, chép sông Hồng, Tôm, Cua cùng nổi lên… Cả bọn ngắm nhìn quang cảnh sạch sẽ xung quanh sung sướng. Cả nhóm vẫy vùng đùa nghịch  trong làn nước trong xanh với vẻ thỏa thuê. Cụ Rùa cũng từ từ nổi lên. Ngắm nhìn khung cảnh thanh bình, xanh, sạch, đẹp của hồ Gươm, cụ gật đầu, mỉm cười hài lòng.

Tin tức khác