VŨ KIM LIÊN
Thẳm sâu
Từng thớ vạt
Vỉa tầng
Cát pha, bazan, caolin, than sét
Rộng dài tôn cao, vạt thấp
Chát mặn mồ hôi
Nơi ông bà ta mẹ cha ta tảo tần năm sương mười nắng
Trắng đêm chờ nước trời
Tàn ngày mong bão tạnh
Cõng lúa về đỏ đuôi con mắt
Ngóng mặt trời phóng phơi sàng sảy
Đời nối đời ọ trâu vực nghé
Từng vệt mồ hôi làm dày thêm bao sợi vải nâu sồng
Màu của đất bứng lên từ chân rạ
Nên dẻo thơm mỗi hạt ngọc trời
Lam lũ vẫn thẳng ngay thất bát vẫn cười
Sẵn ruột tượng bùm cho nhau bò gạo
Chia nhau mỗi củ khoai lùi
Mủng trà xanh sóng sánh đợi trăng vàng
Phong kẹo lạc điếu thuốc lào vui như làng có cỗ
Quê hương đó là ông bà cha mẹ
Dựa vào đất tôn đất lên mà sống
Vãn hồi lại gửi thân về đất
Nhất định chẳng rời xa
Nhất định chẳng chia lìa
Nương vào nhau cộng sinh ngay cả khi hóa đất.
20-09-2023
20-09-2023
20-09-2023
20-09-2023