Xem bói đầu năm

Thứ năm, ngày 29-02-2024, 09:29| 360 lượt xem

Hài kịch của Dương Đình Lộc

 

 

Minh họa của Ngọc Điền

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Nhân vật

Thầy bói mù

Thằng ở

Vợ chồng giám đốc

 

Mở màn

Quang cảnh phòng khách ngôi nhà cổ xây theo lối xưa, có mành treo in hoa sau một cái sập gụ, bộ tràng kỷ với đầy đủ ấm chén lọ hoa. Thầy bói vận bộ đồ kiểu Tàu bằng lụa trắng, cặp kính đen trên mắt, râu vểnh con kiến đang thiu thiu ngủ trên sập với chiếc quạt giấy bên cạnh, đầu gối lên mấy quyển sách xem số tử vi. Một đỉnh hương nhỏ trên bàn đang tỏa khói nhè nhẹ, kèm theo cái đĩa sứ để cạnh đấy. Thằng ở, vận chiếc áo vá, quần sắn quá gối, đầu chít khăn nâu bỗng từ đâu chạy về…

Thằng ở: (kêu toáng lên) Ối giời ơi ông ơi, ối giời ơi…

Thầy bói: (giật mình vùng dậy hoảng hốt ngó nghiêng) Cái gì thế? Cái gì thế hả? Động đất à? Cháy nhà à? Nổ bom à? (tay quờ quạng theo thói quen cầm lấy cái quạt giấy gần đó).

Thằng ở: (vẻ tiu nghỉu) Không thầy ơi, chẳng có động đất với cháy nhà ở đâu đâu. Cái người thu tiền điện nước họ đang đứng chờ trước cổng nhà mình kìa. Họ réo tên thầy suốt mấy ngày nay rồi đấy.

Thầy bói: (hốt hoảng nghiêng ngó) Chết thật, suốt từ mùng một Tết đến hôm nay là mùng 5 rồi mà chẳng có lấy một mống khách nào. Năm mới năm me mà chán quá. Chẳng có năm nào mà chán như năm nay, đói thối mồm ra.

Thằng ở: (bĩu môi) Chắc tại thầy xem không chuẩn nên chẳng có ma nào đến đấy thôi, chứ con thấy thầy Phong ở phố huyện, thầy Lịch ở xã Đoài, suốt từ tối ba mươi đến nay… (ngừng lại).

Thầy bói: (hấp tấp) Suốt, suốt từ tối ba mươi đến nay làm sao?

Thằng ở: (vẻ dấm dẳng) Suốt từ tối ba mươi đến nay, xe ô tô á, cứ gọi là đỗ hàng đoàn dài cả cây số. Khách ra vào đông như trẩy hội.

Thầy bói: (tiu nghỉu) Đông như trẩy hội cơ à, còn tao thì cửa nhà vắng như chùa Bà Đanh. Thôi mày ra bảo với cái người thu tiền điện nước năm mới cho tao khất vài bữa, rồi hôm nào bắt được… con gà béo nào thì tao sẽ trả cả gốc lẫn lãi…

Thằng ở: (trề môi) Vâng ạ, lại khất (đi tới phía cửa nói vọng ra) Này cái nhà bác thu tiền điện nước kia ơi, nghe tôi bảo đây, thầy tôi hẹn cho thầy tôi khất thêm vài bữa nữa, thư thư để hôm nào đẹp trời thầy tôi bắt được… con gà béo nào thì sẽ trả cả gốc lẫn lãi…

Thầy bói: (gắt gỏng chỉ quạt về phía thằng ở) Cha tiên nhân cái thằng ngu kia, mày be bé cái mồm chứ, mày muốn cả làng cả tổng nghe thấy à, gà béo với gà gầy cái gì. (Giọng ra lệnh) Vào đây, vào ngay đây têm cho tao một miếng trầu, nhạt mồm nhạt miệng quá…

Thằng ở: (đủng đỉnh) Thầy tự têm lấy mà ăn, thầy không có tay à?

Thầy bói: (nghiến răng) Tao có tay nhưng tao mù có nhìn thấy gì đâu nên mới phải thuê mày, đúng là vô tích sự.

Thằng ở: Vâng, con vô tích sự nhưng cũng biết pha nước ấm cho thầy rửa mặt mỗi sáng, biết chạy ù đi mua thẻ hương mỗi khi thầy cần, biết biết biết… Nói chung là biết vô khối việc (nói nhỏ) Chứ đâu như ai, chỉ suốt ngày ngồi một chỗ như đống… mà ra lệnh…

Thầy bói: (hét toáng lên) Như đống gì, như đống gì… Mày tưởng tao không nghe thấy gì hẳn…

Bỗng có tiếng gọi cửa, giọng nữ: Dạ đây có phải là nhà của thầy bói Ma Chí Huân không ạ?

Thầy bói: Ối cha mẹ ơi (vẫy vẫy quạt cho mặt thằng ở ghé sát vào miệng mình) Thiêng chưa, tao vừa nhắc đến gà béo thì nó lù lù dẫn xác đến (cao giọng) Ai hỏi gì đấy. Tôi đây, thầy bói nổi tiếng khắp vùng đây. Mai Trí Huân chứ không phải họ Ma, Trí tôi là “trờ nặng” chứ không phải “chờ nhẹ” biết chưa…

Vẫn tiếng nữ vọng vào: Ồ may quá, thầy có nhà, cho vợ chồng giám đốc tụi em vào gặp với ạ…

Thầy bói: (lắp bắp) Giám… giám đốc cơ à. Vào, vào ngay đi. Ở ơi đi ra đón khách quý vào đây đi con. Nhanh lên…

Thằng ở đi nhanh ra đón khách vào, ông giám đốc vận comple lịch sự đeo ca-vát  dáng bụng phệ, bà vợ áo dài gấm đỏ, quàng khăn, xách túi sang trọng, người mập mạp xởi lởi đi vào.

Thầy bói: (quờ quạng để đứng lên, chỉnh lại khăn đóng trên đầu) Ở ơi, gớm đôi guốc của thầy đâu con?

Thằng ở: Kia thôi, ở ngay chân thầy kia thôi, không nhìn thấy à?

Thầy bói: (giậm giậm chân tìm guốc) Cha tiên nhân cái thằng ở này, động nói gì là cãi. À đây rồi, đôi guốc gỗ của tôi đây rồi. Pha, mau pha chè Bát Tiên mời khách đi con, đun nước mưa nhé.

Thằng ở: Vâng, con biết rồi (đi ra).

Giám đốc: Ồ thầy quả là người phong lưu với thú uống chè Bát Tiên đun bằng nước mưa không mấy ai biết.

Thầy bói: Thì hẳn thế, tôi xuất thân là… lá ngọc cành vàng nên cái sự ăn uống nó cũng phải hơn người thường một chút. Mời, mời anh chị ngồi, lúc nãy tôi nghe thấy giọng nữ gọi cửa. Mùi nước hoa thơm quá (ngó xung quanh, hít hít mũi).

Vợ giám đốc: Dạ con đây, gớm mũi thầy thính quá, con xức nước hoa Pháp (nhấn mạnh) mấy triệu một lọ đấy.

Tất cả cùng ngồi xuống tràng kỷ.

Thầy bói: (phe phẩy quạt, hấp háy cặp kính đen trên mắt) Rõ cái nhà chị này khéo nói đùa, tôi mù dở thì mũi chẳng thính thì sao. Ông trời ông ấy có lấy hết của ai thứ gì bao giờ đâu. Phải không nào?

Giám đốc: Vâng, thầy nói chí phải, người già luôn luôn nói đúng, cấm có sai bao giờ.

Thầy bói: (vẻ dỗi) Ấy này này anh, tôi làm gì mà già lắm, năm nay tôi mới ngoài 60, vẫn nhai được thịt bò rau ráu đấy (bụm miệng cười).

Vợ giám đốc: Vâng, trông thầy vẫn còn phong độ lắm ạ, chứ chồng con chưa đến 50 mà bụng đã phệ ra rồi đây này.

Thầy bói: Cảm ơn chị đã quá khen. Thôi vào việc đi thôi. Anh chị hôm nay “thân chinh” đến cửa nhà thầy bói tôi định xem cái gì nào?

Giám đốc: (hấp tấp) Thầy, thầy biết xem gì ạ?

Thầy bói: (chỉnh ngay ngắn cặp kính đen trên mắt, tay phe phẩy quạt, thong thả) Tôi á, tôi biết xem tất tần tật mọi thứ trên đời. Từ chân tơ kẽ tóc cho đến lá cội bồ đề, từ mồ mả bát hương cho đến tương lai sự nghiệp. Lâu nay toàn quan chức, doanh nghiệp cho đến những người buôn bán ở các phố xá sầm uất đều tới cửa nhà tôi xem đấy.

Vợ giám đốc: (hoan hỉ với chồng) Đấy chưa, em đã bảo là thầy đây xem giỏi nhất vùng này mà lại.

Thầy bói: (vẫn phe phẩy quạt) Chả dám, chả dám (như chợt nhớ ra, bỏ quạt xuống, lần mò với lấy cái đĩa sứ gần đó) Đặt quẻ, anh chị đặt quẻ đi, đầu xuân năm mới đặt tiền mừng tuổi đi rồi tôi xem cho kẻo sắp trưa rồi đấy.

Giám đốc: (mau mắn) Vâng vâng tất nhiên rồi (rút ví lấy một tờ tiền trang trọng đặt lên cái đĩa trước mặt thầy. Đây, vợ chồng con đặt quẻ đây ạ.

Thầy bói: (ghé kính đen ra nhìn) Tờ xanh hay tờ đỏ đấy? Mệnh giá càng cao càng xem chuẩn, đi xem bói ở đâu cũng phải hiểu thế.

Vợ giám đốc: (nhanh nhảu) Tờ xanh đấy thầy, polyme 500k hẳn hoi…

Thầy bói: (sững người) polyme 500k cơ à. Anh chị quả là hào phóng. (Nhanh tay cất tờ tiền vào túi) Từ mùng một Tết đến giờ mới có người đến mở hàng, mà lại là tiền to thế này…

Giám đốc: (cũng sững người nhìn vợ) Từ, từ Tết đến giờ tụi con mới là người mở hàng đầu tiên hả thầy?

Thầy bói: (vội giả lả) Không, tôi nói nhầm, anh chị là người mở hàng hôm nay chứ từ Tết đến giờ cửa nhà tôi khách đến có mà đông như trảy hội. Thế anh chị muốn hỏi gì cứ hỏi đi. Tôi thấy “Thánh” đang sắp nhập vào người tôi rồi đây này. (bất chợt đung đưa người).

Vợ giám đốc: (vội vàng mau mắn) Vâng vâng thầy xem hộ cho cái dự án cầu đường vợ chồng con đầu tư sắp tới có khả quan không ạ? Có tiến triển tốt đẹp không ạ…?

Giám đốc: Có… có thu được lợi nhuận khủng không ạ?

Thầy bói: (vẫn đung đưa người, phe phẩy quạt rồi quả quyết, nhấn mạnh) Mỹ mãn. Quá mỹ mãn, cực kỳ mỹ mãn…

Vợ giám đốc: (vẻ sửng sốt) Ôi có thật không thầy? Cực kỳ mỹ mãn hả thầy? (quay sang chồng) Mình ơi, quả này vợ chồng mình giầu to rồi.

Thầy bói: (vẫn đung đưa người) Nhà “Thánh” chả nói sai bao giờ. Không những cái dự án anh chị sắp bỏ tiền đầu tư thành công vô cùng mỹ mãn, mà sau đó lại có thêm rất rất nhiều dự án ùn ùn kéo đến với anh chị. “Thánh” đang nói thầm với tôi như vậy, rồi thì tiền của đổ vào nhà anh chị như nước nhà máy thủy điện người ta xả cửa đáy chẳng biết chặn lại bằng kiểu gì, (quả quyết) Không khéo ngập lụt vì tiền mất.

Giám đốc: (lấy tay lên lau mồ hôi trán) Ngập, ngập lụt vì tiền hả thầy?

Thầy bói: (sẵng giọng) Chứ còn gì nữa. Thế anh đã biết bơi chưa?

Vợ giám đốc: (thở hổn hển) Chồng con từ khi mới chào đời đã biết bơi rồi không chết đuối vì tiền được đâu. Ôi mình ơi thế là vợ chồng mình sắp thành… đại đại tỉ phú rồi. Em, em muốn được đi du lịch các nước châu Âu, tắm biển ở Maldiver, ăn bánh Pizza ở Ý (với thầy trầm trồ ngưỡng mộ) Thầy ơi, thầy đúng là vị cứu tinh của đời chúng con, là thần hộ mệnh, là bùa may mắn, là… Thánh sống…

Giám đốc: Đúng, thầy quả là tài ba hơn Gia Cát Lượng, cao siêu hơn Hàn Tín, mẫn tiệp hơn…

Thầy bói: (vội vàng ngắt lời) Thôi thôi cho tôi xin, tôi làm sao mà sánh được với các vị ấy. Mà thế hóa ra tôi lại người đã chiếu vào vận mệnh anh chị một tương lai rỡ ràng đến thế cơ à? (vẻ tiu nghỉu) Thế mà anh chị lại chẳng biết điều một tý nào?

Vợ giám đốc: Sao, sao hả thầy?

Thầy bói: (thẽ thọt) Ai lại đi đem mua cái thứ ánh sáng diệu kỳ ấy từ một… thằng mù như tôi bằng mỗi một tờ tiền 500k. (thẫn thờ) Phải chi là hai tờ, thế có phải huy hoàng hơn không?

Vợ giám đốc: (ngật người lên) Ối thầy nói đúng quá, sắp thành tỉ phú đi du lịch các nước châu Âu thì tiếc gì một tờ tiền nữa (vội mở túi xách lấy ra một tờ tiền) Dạ đây, một tờ polyme 500k nữa đây. Thầy, thầy cầm lấy đi cho chúng con vui lòng.

Thầy bói: (vội đón lấy tờ tiền bỏ tọt vào túi) Thế đi du lịch về nhà chị nhớ mua quà tới đây lễ tạ tôi nhé (ngọt ngào) Rồi kể cho tôi nghe cái tháp Eiffen nó cao bao nhiêu? Hương vị của bánh Pizza nó như thế nào?

Giám đốc: (hấp tấp) Tất nhiên rồi chúng con phải lễ tạ thầy chứ. Sắp được nhận bao nhiêu là dự án cơ mà, tiếc gì con lợn con.

Thầy bói: (thẽ thọt) Anh hào phóng quá. Thôi xem xét xong rồi anh chị lại nhà nhỉ. Đầu xuân năm mới tôi chúc anh chị đi đường thượng lộ bình an, công việc hanh thông trôi chảy.

Vợ giám đốc: (cùng chồng đứng lên) Vâng, chúng con cảm ơn thầy. Đầu xuân năm mới tụi con cũng chúc thầy sức khỏe dồi dào, tiền vào như nước như sông… Chúng con về ạ…

Thầy bói: Vâng anh chị lại nhà…

Thầy bói he hé kính đen nhìn theo vợ chồng giám đốc đang hỉ hả đi về, rồi thong thả lôi hai tờ tiền trong túi ra ngắm nghía kèm theo giọng cười khành khạch vừa lúc thằng ở ngơ ngác xách siêu nước vào.

Thầy bói: Đúng là gặp được gà béo có khác, thế là có tiền trả tiền điện nước và đong một yến gạo tám xoan rồi.

Thằng ở: (ngó nghiêng) Ơ khách về hết rồi hả thầy.

Thầy bói: (cất vội hai tờ tiền vào túi) Lượn rồi, “thăng” rồi. Mà, mà hàng phố có tiếng gì huyên náo thế nhỉ? (rờ rẫm đứng dậy nghe ngóng) Ở ơi, mày thử chạy ra ngoài phố xem có chuyện gì mà bất chợt huyên náo thế.

Thằng ở: Vâng ạ (bỏ siêu nước xuống bàn chạy ra rồi lại chạy ngay vào hớt hải) Ối ông ơi, ối giời ơi…

Thầy bói: (run lập cập) Cái, cái gì mà ông ơi giời ơi thế hả? Sao có chuyện gì?

Thằng ở: (vẫn hớt hải) Cái, cái nhà vợ chồng giám đốc vừa vào nhà mình xem bói…

Thầy bói: (càng run hơn nữa) Cái cái nhà giám đốc làm… làm sao?

Thằng ở: Con, con chạy ra ngoài phố xem thì mới biết họ vừa lái xe ô tô rời khỏi sân nhà mình thì tông luôn vào cột đèn. Mọi, mọi người đang xúm đông xúm đỏ gọi, gọi xe đưa họ đi cấp cứu…

Thầy bói: (loạng choạng đánh rơi cả chiếc quạt trên tay) Hả. Đưa, đưa đi cấp cứu hả?… Thế, thế hóa ra không phải đi du lịch châu Âu à?

Khép màn.

D.Đ.L

Tin tức khác

Mỹ thuật

Mùa yêu

11-04-2024| 66 lượt xem

Xưởng dệt thảm

11-04-2024| 65 lượt xem

Xuân nồng

11-04-2024| 65 lượt xem

Chiều về

29-02-2024| 279 lượt xem

Xuân đến

29-02-2024| 227 lượt xem

Nhiếp ảnh

Điện về

24-04-2024| 36 lượt xem

Múa cầu mùa

24-04-2024| 41 lượt xem

Ngọc nữ dưới trăng

11-04-2024| 70 lượt xem

Mùa Lê ở Hồng Thái

11-04-2024| 100 lượt xem

Gặp gỡ

11-04-2024| 63 lượt xem

Âm nhạc

Tháng Ba về

11-04-2024| 86 lượt xem

Bên anh nơi đảo xa

11-04-2024| 91 lượt xem

Dòng sông quê tôi

29-02-2024| 295 lượt xem

Dáng Tuyên

29-02-2024| 211 lượt xem

Chiều Thành Tuyên

29-02-2024| 322 lượt xem