Thân tặng tập thể cán bộ, giáo viên đảo Vĩnh Thực
Trường Tiểu học Vĩnh Thực
Tạm biệt nhé! Cuối cùng rồi tạm biệt
Những dãy nhà hào phóng đón mưa rơi
Những bàn ghế lấm lem màu cát bụi
Nét phấn chông chênh như viết giữa trời.
Quên sao được, mấy mùa đông giỏ buốt
Rét thiếu chăn bốn phía gió bấc lùa
Ôm chặt nhé, cô em, cho thêm ấm
Biết giờ này chồng ta đã ngủ chưa?
Quên sao được khi động trời biển thét
Sóng Cửa Đài ru giấc ngủ chêng vênh
Nộm rong biển dẫu nhiều chua cay thế
Thiếu vị đất liền, ăn mãi vẫn nhạt thênh.
Quên sao được những bữa cơm đạm bạc
Cháo khoai khô lùa vội với lạc khô
Ngọn lang luộc qua những ngày nắng hạn
Thiếu nước mưa, nên chát đến bây giờ.
Thôi chào nhé, những Đầu Đông, Đầu Tán
Những Bến Hèn, xóm Giỏ tận núi xa
Ta về nhé, lại có người mới đến
Như những chuyến tàu xuôi ngược cảng Vạn Gia.
Tạm biệt nhé, cuối cùng đành tạm biệt
Mong người về say giấc ngủ từng đêm
Người ở lại hãy vững lòng lên nhé
Giữ niềm tin rằng: " Chân cứng đá mềm"
Thôi chào nhé, kẻo không còn kịp nữa
Nếu chim ngói về chíu chít phía đồng xa
Nếu lũ trẻ đến trường nô nức thế
Lại níu lòng ta, chẳng muốn về .
Tạm biệt nhé, khuất dần bàn tay vẫy
Cát sân trường đã sáng dưới bình minh
Ta về nhé, gửi lòng ta ở lại
Trong hành trang, nặng lắm những ân tình.
Vĩnh Thực, 24/8/2007
Dưới đây là một số hình ảnh về trường Tiểu học Vĩnh Thực
Giáo viên và học sinh vệ sinh khuôn viên trường học
Học sinh trường đảo trải nghiệm, khám phá tài nguyên môi trường biển
Học sinh trường Tiểu học Vĩnh Thực dự lễ chào cờ
Đặng Thị Thúy