Đến Cà Mau nhớ địa đầu Móng Cái
Tổ quốc mình tươi đẹp biết bao nhiêu
*
* *
Đất Mũi thân thương đón em đến một chiều
Bằng da diết ngọt ngào câu vọng cổ
Vị mặn mòi dậy từ hơi đất thở
Từ nếp nhà thấp thoáng giữa tươi xanh
Từ đàn chim vui sống giữa đất lành
Từ hơi ấm ủ trong từng thân đước
Yêu biết mấy nơi rộng dài đất nước
Mỗi câu chào ánh mắt cũng thành thân.
Đến Cà Mau đừng quên xuống Năm Căn,
Cái Nước, Đầm Dơi, U Minh, Ngọc Hiển
Mỗi tên đất, tên người nghe sao thương mến
Dẫu xa rồi còn yêu lắm Miền Tây
Cũng biển, cũng trời, cũng nước, cũng mây
Mà sóng vỗ cả hai bờ nỗi nhớ
Biển Đông - Biển Tây, chỉ bồi mà không lở
Lạ lắm nơi này đến đất cũng sinh sôi.
Có điều gì thiêng liêng lắm anh ơi
Giữa ngát xanh của bạt ngàn rừng đước
Là sừng sững mũi con tàu Tổ quốc
Kiêu hãnh vươn mình rẽ sóng hướng ra khơi
Sa Vỹ - Năm Căn tưởng như quá xa xôi
Mà gần lắm bởi nối liền một dải
*
Đến Cà Mau nhớ địa đầu Móng Cái
Lại thấy mình yêu Tổ quốc mình hơn.
Cà Mau, ngày 12/8/2017
Đặng Thị Thúy